


Chương 06
Chương 6. Đúng là xử nữ!!
“A......” Nguyễn Miên Miên nhíu mày, cảm giác hít thở có chút khó khăn, hai tay theo bản năng đẩy anh ra, ngang nhiên kháng cự làm cho dục vọng của anh càng lên cao không thể cứu vãn. Tay anh không kiêng nể đưa về phía cô, dứt khoát nâng cái ót của cô về phía môi mình, thành thạo tách hai đùi cô, tay kia thì tà ác đưa vào áo ngủ của cô nhẹ nhàng lôi kéo áo ngủ rồi mở rộng ra, thân thể mềm mại của cô lộ ra trước mắt, anh nhìn không sót một thứ gì, đẹp không sao tả xiết. Anh hít một hơi lạnh sau đó ánh mắt hiện lên một tia lửa.Rời khỏi môi của cô hắn thở hổn hển, hai người chỉ mới thân mật năm phút mà anh chưa bao ngủ với cô gái loài người, cho nên trong lúc quấn quýt, chỉ biết hôn cô cảm thấy mùi vị cũng không tệ lắm.
Nguyễn Miên Miên có chút động tình, cúi đầu á lên hai tiếng, ý thức dần tỉnh táo trở lại. Cô nằm mơ cả thân thể bất ngờ vặn vẹo chào đón anh, đôi gò bồng đào làm cho anh thở hốc vì kinh ngạc, có chút không kiềm chế được.
Anh tự kiềm chế bản thân nhưng bàn tay to lớn của anh kìm lòng không nổi mà xoa đôi chân thon dài của cô, đầu ngón tay thô ráp vuốt ve nhẹ trên da thịt non mịn, từ bắp chân đến bụng thon thả rồi chậm rãi tiến lên trên, tiếp tục xoa hai đầu gối run rẩy của cô, sau đó lại lần nữa đi lên trên, thong thả âu yếm hai đùi thon thả, anh có ý tránh đi mật địa mềm mại giữa hai chân.
“Hừ......” Ngực cô phập phồng vì hô hấp khó khăn, cô cắn môi, thân thể không tự chủ được giãy dụa, hai tay bất lực ôm lấy bờ vai của anh, lại khao khát nhiều hơn, khuôn mặt đã sớm nhuộm thành màu đỏ của hoa hồng.
Có lẽ chỉ là hành động theo bản năng nhưng đầu ngón tay tà ác của anh lại xông vào khu rừng rậm rạp nữ tính của cô. Chợt một dòng nước ấm trào ra khiến môi bạc lạnh lẽo cao hứng nở nụ cười, thì ra cô động dục trong giấc mơ
“Mỹ nhân, vậy chúng ta gặp gỡ trong mơ đi......” Anh không kiềm chế bản thân nữa, nhấc hông của cô lên, giơ vũ khí của anh hung hăng tiến vào.
“A......” Nguyễn Miên Miên hoàn toàn tỉnh giấc, cảm giác đau đớn khiến cô hít thở không thông, cô ngây ngốc nhìn lên người bên trên cũng giống cô, anh kinh ngạc ngẩn người ra.
“Cô... là xử nữ...” Vẻ mặt anh khó xử như đang gặp chuyện không thể tưởng tượng được, anh dừng lại, quan sát từ đầu đến chân cô một lần nữa.
Nguyễn Miên Miên đau đớn, cố nâng giọng lên: “Bà đây là hàng thật giá thật nha, mẹ ơi, đau chết mất...”
Anh chỉ ngạc nhiên một chút, thấy cô còn dám trả lời mình, anh biết cô không ngại cũng không để ý, liền duỗi thẳng lưng, hung bạo tiến vào lần nữa….
“A, đau quá...... Giết người......” Nguyễn Miên Miên đau đến mặt cũng biến dạng, vật to lớn làm cho đầu cô đau đớn, nhất thời không biết phản ứng như thế nào, người đàn ông đó tại sao lại ở đây?
“Một lúc sẽ không đau nữa...” Môi mỏng của anh nói lời dụ dỗ khiến Nguyễn Miên Miên chỉ muốn cắn răng. Cô nói không nên lời chỉ cảm thấy khó chịu. Thật lâu sau cảm giác đau đớn dần biến mất, cô chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, thở nhẹ nói “Anh...... Anh là ai?!”
Nụ cười của anh trầm lắng, cúi xuống ở bên tai cô nói nhỏ “Cô đang trong giấc mộng xuân mà......”
A?
“Giấc mộng xuân?!” Nguyễn Miên Miên như lạc trong làn sương mù, nằm mơ cũng có cảm giác rất thật và đau đớn như vậy sao? Lúc này đầu óc cô không nghĩ được gì, trong lòng suy đoán chắc mình quá muốn cùng một mỹ nam lên giường, muốn có một người đàn ông phá thân cô…
Anh cúi xuống hôn thân thể cô, động tác không hề thả lỏng, hung hăng va chạm cô đến chết đi sống lại, tiếng rên rỉ đều bị anh ngăn lại. Nguyễn Miên Miên có chút mơ màng, mặc kệ. Ở trong mộng lại có một mỹ nam như vậy, cô coi như được lợi rồi.