top of page

Chương 07

Chương 7: Phó thẳng nam - Editor: Eirlys

(*) thẳng nam: những người đàn ông EQ thấp, không biết quan tâm, chiều lòng phụ nữ
Hai người cơm nước xong xuôi thì cũng gần tới giờ lên thuyền.
Phó Tường đã đặt lịch spa nên hai người trở về đi spa. Phí Linh được nửa đường thì thoải mái ngủ mất, Phó Tường ngăn nhân viên mát xa định đánh thức Phí Linh, trực tiếp ôm con người ta về phòng hai người.
Phí Linh ngủ hai tiếng mới tỉnh, Phó Tường nghe thấy, rót cốc nước để xuống đầu giường, dịu dàng mở miệng, “Tỉnh rồi à?”
Phí Linh mở to mắt, mơ mơ màng màng, “Ừm…Phó Tường, mát xa xong rồi à?”
Giọng nói ngái ngủ của cô nghe như tiếng mèo kêu, mềm mại, gãi gãi làm lòng người ngứa ngáy. Phó Tường chỉ thấy ngực mình hơi nhột, đưa tay nghịch nghịch sợi tóc trên trán cô.
Rồi sau đó nghiêm túc nói, “Cậu ngủ hai giờ rồi, thuyền sắp cập bến rồi đó.”
Phí Linh lập tức ngồi bật dậy, tỉnh ngủ hoàn toàn thì mới xấu hổ, buồn bực đánh Phó Tường một cái, “Cậu lại lừa tớ.”
Phó Tường khẽ cười cầm cốc nước ghé sát vào môi cô, “Uống nước đi.”
Lúc mát xa ngủ quên mất, tỉnh dậy cô khát khô cả họng. Phí Linh ngoan ngoãn uống nửa cốc nước trên tay anh.
Hỏi, “Sao cậu bế tớ về vậy? Tớ còn muốn làm móng nữa, cậu đặt lịch cho tớ chưa đấy?”
“Thợ làm móng hiện tại bị thương ở tay, hủy lịch rồi.” Phó Tường mặt không đổi sắc giải thích.
“Tớ không tin, thuyền lớn thế này sao có mỗi một thợ làm móng được, cậu không muốn cho tớ làm thì có.”
Phí Linh thở phì phò kéo chăn lên định tranh cãi một phen, lại phát hiện trên người mình mặc đúng một bộ nội y thì vội vàng quấn mình lại.
Vừa kinh ngạc ừa xấu hổ, “Cậu…cậu cởi quần áo của tớ hả?”
“Lúc tớ ôm cậu về thì áo tắm bị tuột mất, tớ tiện tay cởi hộ cậu luôn. Trời không còn sớm nữa, thay quần áo đi, tớ đưa cậu đi ăn. Cậu muốn mặc gì?”
Phó Tường giải thích xong kéo tủ quần áo ra, thân thiết hỏi.
“Bộ màu đỏ kia đi.”
Phí Linh nắm góc chăn, cúi đầu rối rắm trong chốc lát. Lúc ngẩng đầu thì trước mắt sáng ngời, là một cái váy hoa dây đính hoa hồng.
“Bộ khác đi.”
Phó Tường nhìn cái váy hở lưng ít vải đến đáng thương, huyệt thái dương giật giật không ngừng. Cô gái nhỏ này ăn mặc gợi cảm như thế từ bao giờ vậy?
“Tớ không muốn! Tớ phải mặc cái này.” Phí Linh muốn xuống giường tự lấy, lại ngại không dám bỏ chăn. Dù sao trên người cô chỉ độc một bộ nội y.
“Tối lạnh lắm, cái này không ổn. Hơn nữa cậu không có ngực cũng chẳng có mông, mặc cái này đẹp hơn.”
Phó Tường vừa nói vừa chọn giúp cô một cái váy tay phồng màu trắng.
“Ai nói tớ không có ngực cũng chẳng có mông?! Tớ càng phải mặc cái màu đỏ, không mặc cái này. Cậu không đưa thì tớ tự đi lấy.”
Phí Linh giận dỗi ném cái váy trắng sang một bên, bĩu môi, thở phì phò, trừng mắt lườm anh.
“Thôi cũng được, cậu tự lấy đi. Tớ đã đặt một bàn lẩu view biển 10 giờ đóng cửa, bây giờ đã là 9 giờ rồi. Chờ cậu thay quần áo xong chắc chỉ có thể đi ăn thức ăn nhanh.”
Phó Tường đứng dựa vào tủ đầu giường, không có ý tránh đi.
“Cấm cậu nhìn.”
Phí Linh bực mình. Cô không thể một thân trần truồng tự ra tủ lấy quần áo, chỉ có thể không tình nguyện thay váy trắng. Cô còn ảo não vì sao mình lại mang cái váy này đi làm gì.
Phó Tường quay lưng về phía cô, thấy không còn tiếng mặc quần áo “sột soạt” nữa mới quay lại.
Không được mặc váy hai dây hở vai, dọc đường Phí Linh rầu rĩ không thôi. Bộ váy đó là cô hạ quyết tâm rất lớn tiêu hết tiền tiêu vặt một tháng mới mua được, cực kì tôn dáng. Lúc cô nhận hàng đã mặc thử ngay và luôn, cực kì gợi cảm.
Ăn xong nồi lầu Phí Linh lại vui vẻ như ban đầu. Nhưng vẫn ghi thù mối hận Phó Tường không cho cô mặc váy hai dây gợi cảm, mặc Phó Tường khuyên can mà đi làm móng.
“Cậu có muốn làm một bộ không?”
Niềm vui của con gái cũng chỉ giản đơn đến vậy. Phí Linh nhìn viên kim cương sáng lấp lánh trên móng tay màu cam của mình thì tâm tình rất tốt, thấy mặt Phó Tường không quá khó chịu thì trêu một tiếng.
Lúc trước Phó Tường lên mạng xem người khác làm móng hoa hòe hoa sói, lòe loẹt không chịu nổi, nên không thích nữ sinh làm móng lắm. Nhưng là Phí Linh thì lại thấy cũng không đáng ghét đến thế.
Da Phí Linh rất trắng, ngón tay thon dài, màu gì, hoa văn gì cô cũng cân được hết. Màu cam đơn giản phối với viên kim cương không quá nổi bật khiến bàn tay nhỏ nhắn đáng yêu lạ thường.
Phí Linh nhờ thợ làm móng chụp hộ một bức rồi đột nhiên nói, “Tôi muốn làm một bộ tương tự trên chân nữa.”
Phó Tường thực tế đả kích cô, “Thế thì không đi tất được đâu.”
Phí Linh đấu tranh đến cùng, “Thế thì không đi tất nữa.”
“Ở nhà lạnh lắm, đi thôi, đến giờ ngủ rồi. Cảm ơn bạn nhé.” Phó Tường dứt lời, đứng dậy chuẩn bị kéo Phí Linh đi. Phí Linh vẫn chưa chịu buông tha, thợ làm móng thấy thế khuyên nhủ, “Cô gái nghe lại bạn trai cô đi, đợi trời ấm lên thì làm.”
“Cậu ta không phải…”
Phí Linh nghe vậy đỏ mặt, muốn giải thích. Phó Tường thì ngược lại, vui vẻ nói cảm ơn rồi lôi người đi.
***
—— vote cho tụi tui nha các tiểu thiên sứ.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bắt đầu buổi tiệc thôi nào!
Nàng muốn nhận được thông báo của Dames thì:

Đừng quên đăng kí/nhập tài khoản để trở thành một phần của Dames nhé!

© 2020 by Dames. Proudly created with wix.com

  • Facebook
  • Instagram
bottom of page