


Chương 13
Chương 13: Phá thân (cao H) - Editor: Eirlys
Phó Tường cách một tầng vải dệt xoa nhẹ, lúc sau vẫn thấy chưa thỏa mãn. Anh hơi dùng lực quay người cô gái lại, để cô đối diện với anh, mình thì lật người đè lên trên người cô. Trong phòng tối om, Phí Linh nhìn thấy cặp mắt đầy thâm ý của chàng trai thì ngượng ngùng nhắm mắt lại. Tay nắm chặt góc váy ngủ, cô biết nếu tiếp tục thì sẽ không thể quay đầu được nữa.
“Đừng sợ.”
Phó Tường nhẹ nhàng trấn an, cúi đầu hôn lên môi cô gái. Cùng lúc đó, bàn tay dọc theo làn váy phía dưới đi vào.
“Ưm a…”
Ngón tay khô ráo trượt trên bắp đùi mẫn cảm mang theo một cảm giác tê dại tận xương. Phí Linh nhịn không được rên rỉ thành tiếng, những chỗ bị chàng trai sờ qua đều ửng đỏ lên đầy ám muội.
Phó Tường nhân cơ hội tách hàm răng cô ra đẩy đầu lưỡi vào trong miệng cô, quấn lấy cái lưỡi đinh hương không chỗ nào trốn. Phí Linh chưa từng hôn ai bao giờ, bị động đón nhận nụ hôn của chàng trai. Nụ hôn của Phó Tường bá đạo mà lại dịu dàng, Phí Linh không tự chủ đáp lại.
“A…ha…”
Môi lưỡi quấn lấy nhau triều miên phát ra tiếng nước mờ ám. Phí Linh bị hôn đến mơ màng, váy ngủ bị cởi từ bao giờ cũng chẳng phát hiện ra. Cô không mặc áo lót vì váy ngủ có lót đệm kèm theo, nên lúc cởi váy ra thì cô chỉ còn độc một cái quần lót nhỏ.
“Ưm a… ha… lạnh quá…”
Tay chàng trai lúc nào cũng ấm áp, nhưng bàn tay thông thuận nắm lấy bờ ngực hôm nay lại có vẻ hơi lạnh. Phí Linh không đề phòng rên thành tiếng, trừng mắt oán trách chàng trai.
Phó Tường thấy thế cười khẽ một tiếng, trêu ghẹo, “Vú nhỏ của Linh bảo bối giống của học sinh cấp 2 thật đấy.”
Phí Linh đời nào chịu thua thiệt, chu môi thở hồng hộc, “Cậu… cậu ngại nhỏ thì đừng có sờ.”
“Được, không sờ nữa.” Phó Tường xấu xa cười, thật sự bỏ tay ra.
Đã đến bước này rồi mà đối phương còn muốn từ bỏ sao?
Sao lại thế được? Cô cũng đâu thật sự cấm anh sờ đâu… Phí Linh muốn bảo anh tiếp tục lại ngại mở miệng, đôi mắt vì tủi thân mà đỏ lên.
“Ưm a…”
Đầu lưỡi thô ráp lướt nhẹ qua đầu vú, vừa ướt vừa nóng. Đầu vú bên phải bị khoang miệng ấm nóng bao bọc. Phó Tường cúi đầu ,dùng lưỡi khiêu khích nơi nhạy cảm của cô, khi lại dùng răng hết cắn lại day. Một tay cầm bờ ngực non mềm còn lại, tay kia dọc theo quần lót thử mò vào trong.
Lực chú ý của Phí Linh đều đặt hết trên đầu vú, mặc kệ hoa huyệt thất thủ.
Phó Tường cũng không vội cởi cái quần lót nhỏ kia ra. Ngón tay men theo viền bên quần thử sờ vào, chạm phải hoa huyệt no đủ thì lấy tay ấn xuống, sau đó lại rút ngón tay ra. Anh chụm ngón trỏ và ngón giữa lại rồi đè lên miếng vải nhỏ bảo vệ cửa động, từ từ cọ xát.
“Ư a…”
Cô gái không chịu nổi kích thích khép hai chân lại, không cẩn thận kẹp luôn cả bàn tay chàng trai. Phó Tường cũng đâu định bỏ cuộc như vậy, cách tầng vải dệt mỏng manh từ từ chọc ngón tay vào.
“Ư ư… Phó Tường.”
Ngón tay chàng trai đang thăm dò nơi tư mật nhất của cô. Phí Linh vừa hơi sợ hãi, lại có chút chờ mong.
“Bảo bối của tớ, cậu ướt rồi.”
Ngón giữa cách một lớp vải vẫn cảm nhận được dòng nước nóng ẩm chảy ra từ hoa huyệt, ái dịch ướt át dần thấm ướt ngón tay anh. Phó Tường rút tay ra rồi đột ngột leo xuống người Phí Linh. Sau đó nhân lúc cô gái còn chưa phản ứng lại đã cầm hai đầu gối cô căng ra thành hình chữ M.
“Phó Tường…”
Hai chân dang rộng ra khiến cô cảm thấy ngại ngùng muốn chết. Kể cả chỗ tư mật vẫn còn một lớp vải nhưng dưới ánh mắt nóng rực của chàng trai thì tấm vải kia cũng chẳng có tác dụng mấy.
Phó Tường quỳ gối giữa hai chân cô, đặt hai chân lên mình, cúi đầu, chóp mũi từ từ tiến gần đến chỗ quần lót bị dâm dịch tẩm ướt kia, sau đó nhẹ nhàng hít một hơi, một mùi hương tanh ngọt, dâm đãng ùa vào khoang mũi.
“Ưm a… Đừng… Cậu làm gì vậy?”
Phí Linh bị động tác mờ ám của anh làm đỏ mặt không ngừng. Sao cậu ấy dựa gần vào đấy thế, chỗ đấy thì thơm tho thế nào được, chắc chắn là khai lắm.
“Tiểu hoa huyệt của Linh bảo bối thật dâm đãng.”
Phó Tường vừa dứt lời, chóp mũi chạm vào tiểu huyệt bắt đầu bắt chước động tác làm tình, dùng sức đâm vào trong. Lặp lại vài lần đến khi đầu mũi bị ái dịch thấm ướt hết mới dừng lại, sau đó mới dùng lưỡi.
Phí Linh chỉ cảm thấy hoa huyệt mình đột ngột co rút. Cậu ấy thế mà lại… lại trực tiếp liếm chỗ đó của cô!
“Ưm a… Đừng, đừng làm thế…”
Thật sự kích thích không chịu nổi. Phí Linh không nhịn được cắn ngón tay.
“Nhóp nhép nhóp nhép ——“
Phó Tường cách quần lót liếm láp trong chốc lát, rồi sau đó mang theo ý đồ xấu cắm lưỡi vào, nhưng quần lót lại bị ái dịch làm ướt, nhão nhoét, dinh dính ngăn cản động tác của anh. Anh không thể không tạm dừng lại, cởi cái quần lót nhuốm đầy mùi dâm đãng kia ra. Hai chân của cô vừa trắng lại vừa nhỏ. Phó Tường một tay cầm hai chân cô lên, tay còn lại một đường thuận lợi kéo cái quần lót nhỏ kia xuống đến tận mắt cá chân, rồi kéo hẳn ra ngoài.
Hai chân lại bị kéo thành hình chữ M lần nữa. Lúc này không còn bất kì trở ngại nào. hoa huyệt non mềm, hồng hào dính đầy mật dịch. Bị chàng trai nhìn chòng chọc như vậy, Phí Linh chỉ thấy bụng mình càng nóng lên, càng nhiều ái dịch tràn ra, làm ướt cả khăn trải giường.
“Ưm này… đừng, đừng nhìn nữa. Muốn làm thì làm đi, không thì tớ ngủ đây… A…”
Phí Linh định khép hai chân lại, nhưng căn bản là không dùng sức được. Hoa huyệt đáng thương bại lộ trong không khí, miệng cô buông lời ương ngạnh che giấu bất an và xấu hổ trong lòng.
Phó Tường thấy ánh mắt quật cường của cô gái chỉ cười xấu xa, nhìn vẻ mặt cô ngày càng ngượng nghịu, ngữ khí kiêu ngạo thường ngày cũng yếu dần. Lúc cô gái vừa dứt lời thì anh cũng cúi đầu ngậm chặt hoa huyệt. Lưỡi và răng song kiếm hợp bích, đầu lưỡi bắt chước động tác làm tình vừa mềm mại vừa mạnh mẽ đâm chọc, hàm răng lại phối hợp cắn âm đế mẫn cảm.
“Ưm ư… đừng cắn, hu hu, đừng liếm…, tớ không chịu nổi…, Phó Tường, anh Phó, anh trai tốt, tha cho em đi… A a…”
Phí Linh chưa trải sự đời làm sao có thể chịu nổi kích thích nhường này, rất nhanh đã rên rỉ đầu hàng.
“Dâm dịch của Linh bảo bối ngọt thật.”
Liếm láp một hồi, Phó Tường thay thế đầu lưỡi bằng ngón tay, thấy cô có thể ngậm vừa ba ngón của mình mới hài lòng kết thúc màn dạo đầu. Lần đầu tiên nếu không hầu hạ bà nội này cho tốt thì chỉ sợ là không có lần sau.
“Cậu điêu luyện quá nhỉ.”
Phí Linh nghe không lọt mấy lời trêu ghẹo như vậy, ở bên Phó Tường đã lâu liền muốn phản bác theo thói quen, mồm nhanh hơn não thốt ra những lời đầy ghen tuông. Nghĩ đến Phó Tường cũng đã từng thân mật với người khác như vậy cô liền thấy ngực mình khó thở, nhức nhối không thôi. Thân thể ấm nóng vì kích tình cũng nhanh chóng lạnh dần.
“Cậu ghen à? Yên tâm, côn thịt của tớ chỉ cho tiểu tao huyệt của Linh bảo bối ăn mà thôi.” Phó Tường móc côn thịt đã cứng rắn ra chọc lên bắp đùi cô, “Có muốn xác nhận chút không?”
“Ai mà thèm xác nhận cái thứ như này…”
Phí Linh khẩu thị tâm phi mạnh miệng.
“Vậy để tớ kiểm tra xem tiểu tao huyệt của Linh bảo bối phát dục thế nào rồi. Liệu có phải có vấn đề gì không, sao mà chảy nhiều dâm dịch quá vậy?”
Phó Tường nghiêm túc nói, cầm côn thịt đứng trước hoa huyệt ướt đẫm cọ xát hai cái, côn thịt hồng hào nhanh chóng bị dâm dịch tẩm ướt. Quy đầu to bằng quả trứng đè lên miệng huyệt, anh cố tình nâng mông cô lên để cô có thể có thể nhìn rõ quá trình côn thịt cắm vào hoa huyệt của chính mình.
Phí Linh vừa cảm thấy thực thẹn vừa không nhịn được mở ra năm ngón tay nhìn lén. Cô lần đầu thấy chỗ đó của nam sinh ngoài đời, vừa dài vừa thô, không thâm đen như quảng cáo mà hồng hào, sạch sẽ.
“Tớ muốn đi vào, bảo bối của tớ.”
Phó Tường nói xong, từ từ thẳng lưng, quy đầu chậm rãi mở rộng hoa huyệt từ từ tiến vào.
“Ơ ưm… Đau…”
Tuy màn dạo đầu rất kích thích nhưng lần đầu tiên của Phí Linh vẫn rất vất vả. Quy đầu mới vào được hơn một nửa cô đã không nhịn được, đau đến cau có mặt mày.
“Ngoan, nhịn một chút thôi, cắm vào sẽ không đau nữa.”
Kể cả Phó Tường đã đọc đủ bao nhiêu lý thuyết thì đây vẫn là lần đầu anh thực hành. Thực ra anh cũng rất đau bởi nơi đó của cô chặt quá. Dứt lời, anh hạ quyết tâm dùng sức cắm toàn bộ quy đầu vào, sau đó đẩy eo, côn thịt đâm thẳng vào trong hoa huyệt khám phá. Huyệt thịt ấm nóng, chặt chẽ mút lấy sinh mạng anh. Phó Tường chỉ thấy côn thịt trước giờ chưa sung sướng như vậy bao giờ, chỉ hận không thể bỏ mặc tất cả dùng sức đâm chọc.
“A…”
Phí Linh chỉ cảm thấy cơ thể như bị xé rách, đau đến mức cô run rẩy không ngừng, hai mắt nhanh chóng đẫm nước. Phó Tường lúc nào cũng lo lắng cho cô nhất, nhưng lúc này thấy vẻ mặt như sắp khóc của cô, dục vọng trong xương ngược lại bị kích phát, muốn đem cô làm đến khóc, muốn làm chú mèo kiêu ngạo, người đầy móng vuốt này đến khi ngoan ngoãn, thút thít xin tha trong ngực mình mới thôi.
“Phó Tường…”
Phí Linh sắp khóc đến nơi vẫn không thấy Phó Tường an ủi mình như mọi khi, càng thấy tủi thân, giọng nói nghẹn ngào gọi tên chàng trai.
“Linh bảo bối, tớ đang ở bên trong cậu này.”
Phó Tường nói rồi cúi người đè lên người cô, tư thế này gần như ép chân cô gần như dán sát vào thân trên, cũng may thân thể cô mềm dẻo, không thấy đau lắm.
Phí Linh còn chưa kịp chống chọi đã bị chặn môi. Hoa huyệt phía dưới bị côn thịt lấp đầy, cái miệng nhỏ bên trên bị đầu lưỡi đáng ghét quấn cho không nói nên lời.
Phó Tường một bên thong thả cong eo đi vào hoa huyệt khít chặt của cô gái, thử thăm dò rồi lại rút ra cắm vào. Mấy lần như thế, hoa huyệt lại chảy ra không ít mất dịch, ướt át khiến động tác đâm chọc càng thuận lợi. Phía trên cô gái lại đang quấn lấy đầu lưỡi đối phương trao đổi nước bọt, tay chàng trai cũng nắm lấy một bên vú phân tán sự chú ý của cô.
“Ư… hư ưm…”
Đau đớn từ từ bị khoái cảm thay thế, cô gái cũng dần rên rỉ theo. Phó Tường biết cô sung sướng, không kìm nén bản thân nữa, mỗi lần lại mỗi lần tăng tốc độ ra vào, mạnh mẽ thao làm.
“A ha… A… chậm tội…”
“Thư giãn đi, Linh bảo bối, tiểu dâm đãng.”
“A ha… Không phải… tớ không phải a…”
Phí Linh khẩu thị tâm phi phản bác, còn ghi hận lúc này Phó Tường không dỗ mình.
“Ồ… Vậy là do tớ chưa đủ cố gắng rồi.”
Phó Tường nghe vậy cười xấu xa, tay nắm lấy hai cái bánh bao như đang lái thuyền. Anh đột nhiên thẳng lưng, côn thịt thô to không thương tiếc đâm thật sâu vào tiểu huyệt vừa mới khai phá rồi lại rút ra, không dừng lại mà lần nữa cả căn nhập động, “phập phập ——” mãnh liệt như vậy phải mười lần khiến Phí Linh bị chọc đến nhũn ra, tiểu huyệt lầy lội khó nhịn, trên giường tràn ngập hương vị tanh ngọt dâm đãng.
“Ưm a… A a… không được rồi… Phó Tường, chậm thội… Ưm a… A a… anh Phó, em không chịu được nữa…”
Phí Linh liên tục xin tha, đáng tiếc cô không biết tính xấu của đàn ông, cô càng xin tha thì càng kích thích dục vọng của họ. Phó Tường rút côn thịt ra, bên trên dính đầy dâm dịch của cô gái, lúc rút ra còn bắt vài giọt ra ngoài, lật người Phí Linh lại.
Phí Linh còn chưa phản ứng, mơ màng bị nâng mông lên, đầu chúi xuống, côn thịt thô to không đợi cô hoàn hồn đã đâm vào từ phía sau. Nếu vòng eo không có cánh tay của chàng trai giữ lại thì chắc cô đập đầu vào thành giường rồi.
“Tiểu dâm đãng, sao cậu mút chặt vậy… A… Linh bảo bối thật dâm đãng.”
Phó Tường nắm chặt bờ mông trắng nõn, tròn trịa bẻ sang hai bên, khai mở nơi kín đáo nhất. Côn thịt mạnh mẽ đâm chọc, anh làm kịch liệt đến nỗi mà hai viên tinh hoàn đập vào xương chậu kêu “bạch bạch ——” đầy tiết tấu.
“Ưm a…A… Phó Tường, cậu muốn đâm chết tớ hả… A… Sâu quá…Bụng tớ sắp bị đâm thủng rồi… Anh trai tốt, tha cho em đi… Hu hu… Em không chịu được nữa…”
Phí Linh bị làm đến mức mất đi tính khi thường ngày, lời hay ý đẹp xin tha gì cô đều nói ra. Côn thịt hết lần này đến lần khác đâm vào âm đạo, cô chỉ thấy tiểu huyệt của mình sắp bị chàng trai làm hỏng đến nơi. Miệng cô không nhịn được xin tha, cái mông lại không tự giác đưa đẩy theo nhịp độ của anh.
Cúc huyệt nhỏ xinh cũng như cổ vũ thao làm mà hơi đóng mở. Cúc huyệt Phí Linh vừa sạch sẽ vừa xinh đẹp, giống cái miệng nhỏ hút hồn người, Phó Tường nhịn không được đưa tay thử chọc một ngón tay vào.
“Ưm a… Cậu chạm vào đâu đấy, chỗ đó không được đâu…”
Phí Linh hoảng sợ, cửa sau hút rất chặt, trực tiếp giữ ngón tay Phó Tường ở bên trong.
“Linh bảo bối, nếu không thả lỏng thì tay tớ sẽ bị cậu làm gãy mất.” Phó Tường kêu đau một tiếng, cửa sau đúng là không dễ đi, nếu không cẩn thận thì thực sự có thể gãy mất.
“Hừ. Đáng đời cậu.” Phí Linh đỏ mặt ,thả lỏng người. Cô cũng không cố ý kẹp Phó Tường chặt như vậy, chỉ là hồi hộp quá thôi. Ai ngờ Phó Tường lại lưu manh như thế, chưa thao xong phía trước đã nghĩ đến phía sau.
Phó Tường giải cứu thành công ngón tay của mình tạm thời không đánh chủ ý lên cửa sau nữa, thân thể nghiêng về trước dính sát vào tấm lưng trắng nõn của cô gái. Cánh tay từ sau mò lên cặp vú phía trước, vừa làm huyệt vừa xoa vú, trên miệng còn không đúng đắn buông lời trêu ghẹo bên tai Phí Linh, “Bảo bối của tớ, cậu kẹp chặt quá. Huyệt thịt dâm đãng vừa ướt vừa nóng, tớ bị cậu kẹp đến bắn mất thôi.”
“Ưm a…A…Ưm ư ư… Không được… Sắp ra…”
Hoa huyệt ngày càng nóng giống như có gì sắp chảy ra. Cô gái thét chói tai muốn bỏ trốn lại bị chàng trai đè chặt, không cách nào trốn thoát. Nơi giao hợp vì đâm chọc quá mãnh liệt mà phát ra tiếng nước dâm đãng.
“Phập phập ——” tiếng va chạm của da thịt càng lúc càng lớn, côn thịt mở rộng tầng tầng lớp lớp huyệt thịt mạnh mẽ ra vào. Dâm thủy cuồn cuộn không ngừng theo động tác làm tình mà chảy xuống khăn trải giường, trong không khí tràn ngập vị tanh ngọt dâm đãng cũng mùi mồ hôi ẩm ướt.
“Linh bảo bối, tớ làm cậu có sướng không?”
Phó Tường thả chậm động tác, vừa thao vừa hỏi. Hai tay anh từ phía sau bắt lấy cặp vú xoa nắn có tiết tấu, đôi vú ngọc còn nhỏ hơn tay anh, chỉ nắm thôi không đủ thỏa mãn. Anh liền lấy ngón tay nắm đầu vú cứng rắn, siết chặt đầu vú một chút, tiểu tao huyệt phía dưới như ấn phải cơ quan, hút càng chặt hơn khiến anh thoải mái vô cùng.
“Ưm ha… A… Đừng…A… đừng véo đầu vú của tớ… Ưm, cậu xấu xa… A a…”
Côn thịt dần chậm lại, Phí Linh vất vả hít lấy hít để, hơi hưởng thủ tốc độ làm tình như đang mát xa này, rên rỉ như có như không mạnh miệng đáp lại.
“Để tớ giúp bảo bối xoa vú to lên nhé?”
Phó Tường vừa dứt lời càng dùng sức xoa vú nhỏ trong tay. Côn thịt dưới háng không ngừng đổi góc đâm vào tiểu huyệt. Cặp vú tuy không lớn nhưng cực kì mềm mại, da thịt trơn láng như muốn tay chảy trong tay anh vậy.
“Ưm a… A a… không thèm… ha… đâm tới… A a… Đừng chọc vào chỗ đó… A a… Không được… Sắp ra… hu hu… Tớ bỏ cuộc a a… không chịu được nữa…”
Không biết đụng vào điểm mẫn cảm chí mạng nào mà cô gái không nhịn được phát ra một tiếng hét chói tai, khóc la rên ri xin tha, làm gì còn dáng vẻ đại tiểu thư cao cao tại thượng.
“Linh bảo bối, tớ sẽ bắn cho cậu. A… tiểu dâm đãng kẹp chặt thật đấy.”
Một lượng lớn dâm dịch như suối nước nóng tràn ra ngoài, tưới cho hoa huyệt càng thêm ướt át. Phó Tường biết đã đụng tới điểm G của cô càng tập trung sức lực đâm mạnh vào chỗ đó, biển lớn ái dịch như muốn nhấn chìm côn thịt của anh. Anh sung sướng gầm nhẹ một tiếng, côn thịt đâm nhanh mấy chục cái rồi bắn vào nơi sâu nhất.
“Này không được…Nóng quá, nhiều quá a… Đừng bắn vào trong… Ư ư… A a…”
Phí Linh bị thao đến lú cái đầu, chỉ thấy huyệt động bị một luồng nóng bỏng đánh úp nhịn được run rẩy, co rút mãnh liệt kẹp chặt côn thịt của chàng trai. Sau khi bắn vào xong cô run rẩy khe khẽ, giống như là mãi chưa đón nhận được hết toàn bộ khoái cảm.
Phó Tường bắn xong cũng không lập tức rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt nhớp nháp mà côn thịt đã mềm xuống ngược lại giật giật. Một tay mò ra trước xoa vú cô, một tay mò xuống sờ chỗ hai người giao hợp. Côn thịt mềm xuống không còn đáng sợ như trước nữa, ngón tay men theo chỗ giao hợp thử cắm vào, người dưới thân không tự chủ rên rỉ thành tiếng.
“A ha…A…”
Phí Linh mệt mỏi ngã xuống giường. Hoa huyệt trải qua bão táp không còn mẫn cảm với ngón tay của chàng trai như ban đầu nữa. Cô chỉ thấy cả người mềm nhũn, tiểu huyệt co rút theo phản xạ, mát xa lại mút chặt côn thịt và ngón tay của chàng trai.
“Linh bảo bối, có sướng không?”
Côn thịt vốn đã mềm nhũn rất nhanh đã có dấu hiệu ngẩng đầu. Giọng nói Phó Tường khàn khàn xen lẫn ôn nhu, thổi bên tai Phí Linh làm cô ngứa ngáy, thổi đến mức lòng cô cũng ngứa, hoa huyệt phóng đãng cắn lấy côn thịt đang rục rịch không buông.
“Ừm, sướng.” Phí Linh mơ màng trả lời, theo động tác rút ra của côn thịt, lượng lớn hỗn hợp tinh dịch và dâm dịch trào ra, sắp tới miệng huyệt lại bị chàng trai ác động chặn lại, Phí Linh đột nhiên hoàn hồn, “Cậu… cậu không đeo bao.”
“Giờ mới biết à? Chậm quá, nói không chừng trong bụng Linh bảo bối đã có con của tớ rồi đấy.” Phó Tường bật cười, cố ý hù dọa cô.
“Phó Tường, tên tra nam này! Tớ không muốn mang thai, hu hu…” Phí Linh sợ tới mức khóc òa. Cô còn không muốn kết hôn, càng không muốn sinh con. Nếu lỡ như mang thai… nghe nói phá thai rất đáng sợ.
“Đùa cậu thôi, không mang thai đâu. Tớ có Linh bảo bối của tớ là đủ.” Phó Tường không nghĩ Phí Linh sẽ sợ phát khóc, nhất thời mềm lòng, vội vàng giải thích.
“Cậu là tên lừa đảo, tên khốn khiếp. Lẽ ra tớ không nên để cậu làm vậy, chết đi tên tra nam.” Phí Linh vẫn không hài lòng, tủi thân mắng to.
“Sao tớ lại thành tra nam rồi? Nãy là mông ai cứ đung đưa, dâm đãng như vậy ta? Sướng xong rồi thì không nhận quen biết? Bốp bốp —— phải phạt.” Phó Tường vừa nói vừa đánh lên cái mông trắng nõn hai phát. Cô gái này ngày thường quá kiêu ngạo, toàn chơi xong phủi mông đi mất, anh phải nhân cơ hội dạy cho cô một bài học mới được. Hai bàn tay mang theo ý định trả thù, dùng năm phần lực. Phí Linh nhất thời vừa đau vừa thẹn, “Cậu là cái đồ tra nam, vừa thao xong đã đánh tớ, không dịu dàng tí nào… Hu hu… Quả nhiên đàn ông chẳng phải thứ tốt lành gì, ăn sạch sành sạch liền quay lưng… Hu hu… A…”
Phí Linh khóc rất đáng thương. Những lời này đều là cô đọc được ở trên mạng, lúc này đồng cảm như chính mình cũng từng trải qua, trong lòng ngay lập tức tràn ngập thê lương. Phí Linh khóc lóc như thật, chỉ lo khóc mà không biết côn thịt trong tiểu huyệt đã cứng lên từ khi nào. Sau đó bị chàng trai đâm mạnh một cái, lời mắng ra miệng biến thành tiếng rên rỉ.
“Tiểu dâm đãng.” Phó Tường vừa đau lòng vừa buồn cười. Côn thịt chọc rất sâu, gốc gậy dính sát vào miệng huyệt. Chàng trai giữ nguyên tư thế, không rút côn thịt ra mà quay mông đổi góc khác, không ngừng nghiền nát bên trong hoa huyệt.
“A a a… Đừng mà… Đừng… A a a a… Không được… Hu hu… Kích thích quá… A ha… Anh Phó… Anh trai tốt, em sai rồi... Ư ư ư… A…”
Hoa huyệt vừa sướng vừa đau. Phí Linh chỉ thấy mình bị đâm đến mức bay cả hồn ra ngoài, sướng đến mức nước bọt chảy ra ngoài, làm gì còn dáng vẻ thách thức như hồi nãy. Cô không ngừng xin tha, giãy giụa muốn bò về phía trước, muốn thoát khỏi sự tra tấn của côn thịt.
“Gọi là chồng. Bốp ——”
Phó Tường khó khăn lắm mới vớt vát được chút mặt mũi, sao có thể buông tha cho cô. Anh được voi đòi tiên yêu cầu, tay cũng không quên đánh một cái lên bờ mông non mềm.
“Hu hu… ưm ư… Đừng đánh… A… Anh trai tốt… thôi mà… Tên khốn… A ha… chồng ơi… tha cho em đi… hu hu…”
Lần này Phó Tường chỉ dùng ba phần lực, nghe tiếng thì to nhưng cũng không đau lắm, Phí Linh bị chọc đến phát điên, cũng không thấy thẹn, lớn tiếng xin tha.
“Linh bảo bối có phải tiểu dâm đãng hay không?” Phó Tường xấu xa dụ cô nói.
“Ưm… A… Haa… Không phải… A…”
“Vậy sao? Không phải tiểu dâm đãng sao lại chảy nhiều dâm dịch như vậy? Côn thịt của tớ sắp bị dâm dịch của cậu ngâm đến trương phồng.” Phó Tường khẽ nói, càng thêm độc ác đâm mạnh, quy đầu cực lớn tàn nhẫn nghiền nát hoa tâm bên trong.
“A ha… A… Phải… phải… A…”
“Phải cái gì?”
“Hu hu…A… Tớ là tiểu dâm đãng, xin cậu… Hu hu… Đừng chọc nữa… Không chịu nổi…A…”
“Ngoan lắm.”
Phó Tường nghe được lời mình muốn nghe cũng không tra tấn cô nữa. Anh đứng dậy, từ góc nhìn của anh có thể thấy bờ vai trơn bóng của cô vì dục vọng mà đỏ ửng, cần cổ xinh đẹp chỉ không chịu được quá nhiều khoái cảm mà ngẩng cao, cái miệng nhỏ không ngừng phun ra những lời dâm đãng. Lúc Linh bảo bối của anh động tình đúng là xinh đẹp không ai sánh kịp.
“Ưm a… A… ra a a a…”
Phí Linh sướng đến run chân, người bị lật lại, côn thịt luôn tra tấn cô đổi thành chính diện mà đâm chọc. Chàng trai không đợi cô thích ứng đã nhanh chóng mở rộng cửa huyệt, đâm nhanh để thỏa mãn dục vọng của mình khiến cô trực tiếp sướng đến cao trào. Hoa huyệt sau khi cao trào mút chặt côn thịt làm chàng trai thoải mái vô cùng.
“Bảo bối của tớ giỏi quá đi.”
Phó Tường nâng đùi cô lên, thẳng lưng đâm vào hoa huyệt, lại để lại một dấu hôn mờ ám ở đùi trong.
“Ưm a… Ha… thôi mà… A… Phó Tường, tớ mệt quá… A…”
Cả người Phí Linh ửng đỏ, đặc biệt là khuôn mặt vì tình dục mà chín như tôm luộc, tóc bị mồ hôi thấm ướt, rơi tán loạn trên da. Hai chân nhỏ đáng thương treo trên tay chàng trai không ngừng run rẩy, hoa huyệt bị căng mở đến cực đại, hoàn toàn đừng mơ được khép lại. Tinh dịch và dâm dịch theo động tác của chàng trai mà tràn ra khỏi hoa huyệt, dính nhớp nháp lên khăn trải giường. Trong không khí tràn ngập hương vị tanh ngọt của tình dục.
“Linh bảo bối, tớ yêu cậu.”
Phó Tường nhìn xuống khuôn mặt mềm mại của cô, trong lòng tràn ngập thương tiếc. Anh cúi người ngậm lấy bờ môi khô nứt, đâm mạnh mấy chục cái rồi rút côn thịt ra, gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ngay vào miệng huyệt.
“Ưm a a a …”
Côn thịt rời đi khiến lượng lớn hỗn hợp tinh dịch và dâm dịch chảy ra, trộn lẫn với tinh dịch ở cửa huyệt, khiến hoa huyệt nhầy nhụa đáng thương. Tiểu huyệt bị côn thịt cắm hơn một tiếng căn bản không khép lại được, Phí Linh chỉ thấy đấy không còn là tiểu huyệt của mình nữa.
Cơn sóng tình dục từ từ rút lui, trong phòng dẫn bình thường trở lại. Hương vị tanh ngọt dâm đãng trong không khí lập tức bay vào khoang mũi. Phí Linh chỉ hận không thể ngất luôn cho xong. Khắp cơ thể tràn ngập dấu vết chàng trai để lại, cô cũng lười che đi thân thể của mình, trực tiếp nhắm mắt giả vờ chết.
***
—— nếu thấy thích thì để lại sao cho tụi tui nha.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง